“Hồi đáp từ 40 năm học yêu” giống như một cuộc đối thoại lặng lẽ – giữa người viết và người đọc, giữa các thế hệ đã từng đi qua những lần hai mươi, đang bước vào tuổi ba mươi, hay chạm ngưỡng bốn mươi mà vẫn chưa thật sự biết mình đang yêu như thế nào, và yêu ai trong đời này nhiều nhất.
Cuốn sách giúp bạn đặt ra những câu hỏi lớn mà trước giờ có thể bạn chưa từng dừng lại để hỏi:
- Làm sao để một đứa trẻ cảm nhận được yêu thương từ chính gia đình nó sinh ra?
- Làm sao để mình sử dụng đúng “ngôn ngữ yêu thương” – để kết nối, để gắn bó và để trồng cây Hạnh Phúc nơi chính mình?
- Làm sao để sống hạnh phúc thật sự, mà không vay mượn định nghĩa của ai khác?
Mỗi trang sách là một lần lắng lòng – để bạn nhìn lại hành trình yêu đương, yêu mình, yêu người – không để tiếc nuối, mà để biết ơn.
Và rồi, bạn sẽ nhận ra: tình yêu không phải là thứ ta nắm giữ. Nó là dòng chảy. Càng nắm càng trôi tuột, chỉ khi buông nhẹ – mới có thể hạnh phúc.
Trích đoạn ấn tượng:
“Tôi, chúng ta, là những hạt phù sa. Khi đủ điều kiện lắng đọng, ta sẽ bồi đắp được một vùng đồng bằng – nơi ta không cần gồng mình lên nữa, chỉ cần ở đó, cũng đã là đủ.”
“Vạn sự đều là cát. Càng nắm, càng trôi tuột. Buông bỏ – mới là sống thật.”